Thứ Hai, 26 tháng 10, 2015

Đi qua những ngày dài mới hiểu thấu được nỗi cô đơn. Đi qua những ngày mệt mỏi mới hiểu thấu được những lúc bình yên. Đi qua ngày rộn ràng mới hiểu thấu được giá trị của sự tĩnh mịch.
Hôm qua là một ngày đầy nắng, gió và tiếng cười. Nhưng hôm nay là một ngày không nắng, không gió và cũng không tiếng cười.
Những ngày này tôi đang lơ lửng trong cảm xúc của mình. Từ một kẻ lạnh lùng và tù túng tôi đã trở thành một kẻ hay hờn, hay dỗi. Tôi từ một kẻ chi nghĩ đến mình thì đã bắt đầu nghĩ nhiều hơn đến người khác. Tôi từ một kẻ chỉ muốn người khác quan tâm mình thì nay đã biết quan tâm nhiều hơn đến cảm xúc của người khác. Tôi từ kẻ chỉ biết nguyên tắc của chính mình mà không quan tâm tình cảm thì nay đã bớt bỏ đi phần nào những nguyên tắc cứng nhắc. Tôi từ một kẻ sợ tất cả thì nay đã dần dần gạt bỏ những sợ hãi.


Nhưng một con nhím nếu biến đổi có nghĩa là phải nhổ lông mình. Một con nhím muốn được cưng nựng thì không bao giờ được làm tổn thương người khác. Một con nhím muốn được gận gũi tất cả thì phải nhổ lông mình. Một con nhím không còn gai nhọn. Một con nhím không còn là mình.
Đi qua những ngày vui để hiểu một điều rằng quỹ đạo của mình đã bị xáo trộn. Đi qua những ngày tăng động để hiểu một điều rằng mình có thể sống với bất kỳ hoàn cảnh nào. Đi qua những ngày thương nhớ để hiểu một điều rằng bản thân chẳng là gì đối với những người không cần mình.
Một kẻ mãi mãi chỉ đơn phương vấn vương thì sẽ mãi mãi buồn khổ. Vậy thì tại sao lại phải buồn khổ vì những người không phải là của mình. Vương vấn chi những thứ không phải là của mình. Quan tâm chi những thứ không bao giờ thuộc về mình. Lo lắng chi những kẻ không bao giờ lo lắng cho mình. Hờn giận chi những người không bao giờ biết đến mình. Thôi thì ta cứ lơ lửng trong những ngày mưa, ngày nắng. Thôi thì ta vẫn cứ lững thững trong những lần một mình trên phố hồn không nắng không mưa. Thôi thì ta cứ vui với cuộc đời không phải lúc nào cũng phẳng lặng.


Ta chỉ là một kẻ độc hành cần người bước chung đôi. Ta cũng chỉ là một kẻ hững hờ trong những người ngạo mạn. Ta cũng chỉ là một kẻ lạnh lùng tù túng trong thế giới của riêng mình. Thôi thì ta cứ không nắng không mưa để tâm hồn bình thản. Thôi thì ta cứ sống với những vai diễn cuộc đời ta với những diễn viên chính phụ khác nhau. Thôi thì ta cứ sống hết những ngày ta vui buồn lẫn lộn. Rồi thì tất cả sẽ lại trở về với quỹ đạo của nó và ta cũng sẽ lại như ta của trước kia không nắng không mưa, không vui không buồn và không hờn không trách. Thế giới vẫn cứ nhộn nhịp và bước chân con người vẫn sẽ bước đi về phía trước. Ta không thể đứng im đợi chờ một người nào đó nhận ra ta, ta cũng không thể đứng im để người nào đó quay lại dìu bước ta. Người bận rộn ấy không dành thời gian cũng như sự quan tâm mình cho ta thì bản thân ta phải tự quan tâm mình. Thế giới vẫn không dừng lại nếu như ta dừng lại. Cuộc sống vẫn cứ tiếp tục dù cho ta hờn cả thế giới. Tất cả cũng chỉ là những ngày hồn không nắng không mưa mà thôi.
C.P.H