Thứ Hai, 29 tháng 2, 2016

Đến cuối cùng thì tớ cũng chấp nhận buông bỏ thứ tình cảm tầm thường của tớ rồi. Cậu vui chứ? Cậu chắc chắn sẽ vui thôi vì tớ sẽ không xuất hiện trong cuộc đời của cậu nữa. Tớ sẽ thực hiện điều đó cậu ạ, tớ nhất định sẽ làm được.
Cuối cùng thì thứ tình cảm tầm thường và rẻ tiền này cũng phải nói lời từ tạ với người vương vấn hơn một năm qua. Tớ yêu cậu hơn một năm và cậu đáp trả tớ một ngày. Tớ không trách cậu nhưng tớ trách tớ nhiều lắm. Tớ trách tớ đã cố gắng tìm đến cậu như một kẻ ăn xin sự thương hại. Tớ trách tớ đã cố gắng níu giữ một người mà tớ là một thứ tầm thường đến đáng xem thường. Tớ giận chính mình đã không nhận ra tất cả những điều đó.Cậu yêu tớ bằng một tình yêu chưa đủ lờn. Cậu chưa đủ dũng cảm để dành tình cảm cho riêng mình tớ. Cậu vẫn thế, vẫn cứ tốt với tất cả và phũ phàng với tớ. Tớ cũng không hơn gì cậu, tớ trẻ con cứ ngây thơ nghĩ rằng cứ yêu một người thì phải ở cạnh người đó. Tớ đã dần trưởng thành hơn rồi cậu ạ, tớ đã bắt đầu thấy thanh thản hơn khi nghĩ đến một buổi sáng thức dậy không được nghĩ đến cậu nữa. Nói thì nói vậy nhưng lòng tớ vẫn đau buốt khi nghĩ tới khoảng cách của chúng ta. Chúng ta cách xa nhau cả một đời rồi cậu ạ. Tớ sẽ chẳng thể nhớ hết tất cả những gì thuộc về cậu khi thời gian dần bôi xóa chúng. Tớ sẽ chẳng thế nhớ nổi gương mặt cậu khi mà cậu dần ít xuất hiện trong giấc mơ của tớ. Tớ sẽ chẳng biết gì về cậu khi mà tất cả những người bên cạnh tớ có liên quan đến cậu tớ xem như chưa tồn tại. Tớ vẫn đau lòng khi nghĩ ngày mai thức dậy sẽ lại thêm một ngày thời gian bôi xóa đi chúng ta. Nhiều lúc tớ tự nghĩ nếu như có kiếp sau thì chúng ta có gặp lại nhau nữa không? Nếu như có kiếp sau tớ vẫn sẽ chọn lựa tình cảm này dành cho cậu, nhưng tớ sẽ chỉ đứng từ xa để không bị tổn thương nhiều như thế này nữa.


Cậu nói với tớ về việc tớ tầm thường lắm, tớ đáng để xem thường lắm. Nhưng cậu đã vì một người cậu nói là " bạn" đó mà thấy thoải mái tổn thương tớ. Cậu nghĩ chữ "bạn" đó là gì hả cậu? Ừh thì là bạn. Vì người bạn đó cậu sẵn sàng coi thường tớ mà. Người bạn đó của cậu tớ vẫn thấy đây, nhưng tớ đã chẳng còn coi người đó là bạn nữ. Người đó cũng có những tính toán khi kể với tớ tất cả những gì đã diễn ra của hai người. Người đó với tớ cũng coi như không còn tồn tại nữa. Cậu cứ thoải mái với chữ "bạn" đó đi, tớ mệt rồi tớ không quan tâm nổi nữa đâu. Tớ sẽ nhắm mắt, bịt tai lại để chẳng nghe, chẳng thấy và chẳng nghĩ nhiều hơn nữa. Tớ đã, đang và sẽ làm thế rồi cậu ạ.
Cậu có vui không? Từ nay không còn tớ ngày ngày nhắn tin làm phiền nữa cậu có vui không? Tớ không vui cậu ạ. Tớ cứ nhớ cậu như thế. Một ngày với tớ bây giờ mệt mỏi vô cùng. Tớ cần, rất cần tiền và tớ chẳng còn có thời gian nói chuyện với những người tớ muốn nói nữa. Một ngày tớ thấy mình kiệt sức với công việc kiếm tiền. Thì ra dốc hết sức mình để kiếm tiền nó lại mệt mỏi đến thế. Nhưng dù sao thì tớ vẫn kiếm tiền 30 ngày trên 1 tháng và 12 tháng trên 1 năm. Tớ phải có trách nhiệm nhiều hơn với gia đình tớ, với tương lai của tớ cậu ạ.
Nhưng cậu biết không, tớ mệt. Tớ mệt lắm khi ngày ngày miệt mài với kiếm tiền, đi học. Tớ thấy mình kiệt sức khi mỗi giấc ngủ đều chẳng thể yên. Từ ngày cậu đi tớ đã không còn ngủ ngoan được nữa. Tớ vẫn cứ đợi chờ, trông ngóng. Bây giờ tớ vẫn thế. Tớ mệt đến lả người sau mỗi ngày làm việc, sau khi kết thúc giờ học. Tớ vẫn lao về nhà, vẫn một mình ăn vội những bát mì và lên giường đi ngủ. Tớ vẫn chẳng thể ngủ được sâu khi mà tớ mệt đến chẳng còn sức nghĩ được gì. Tớ đã uống đến say mềm, một mình uống đến mức ói hết tất cả những gì trong bụng ra sau mỗi ngày làm việc và học tập mệt mỏi đó chỉ để mong tìm lại giấc ngủ ngoan. Nhưng không được cậu ạ. Tớ mệt, thật sự rất mệt.
Tớ muốn kêu lên với cậu tớ mệt như thế nào, tớ muốn cậu chạy đến bên tớ, ôm tớ vào lòng rồi ru nhanh giấc ngủ sâu. Nhưng bây giờ điều đó chỉ có trong mơ nữa thôi cậu ạ.


Cậu muốn người khác hiểu cậu nhưng cậu lại chẳng muốn mất đi thứ gì. Cậu muốn cái chữ  "bạn" với cô gái đó bằng cách hi sinh tớ. Ừh không sao đâu vì dù sao trong mắt cậu tớ cùng đã bị xem thường rồi. Tự trọng cuối cùng còn sót lại trong tớ là phải rời đi. Thật ra nơi đó chỉ còn lại có một mình tớ đứng nhìn cậu ngày một đi xa. Nhưng hôm nay tớ cũng phải đi rồi. Nơi xa thế cậu có quay lại nhìn tớ một cái không? Thì ra tình cảm một mình sẽ bắt đầu và kết thúc bằng chính bản thân mình. Tớ thấy mệt lắm cậu ạ. Tớ mệt vì việc kiếm tiền. Tớ mệt vì chẳng còn cậu ở đây. Tớ mệt vì thế giới của tớ chẳng ai đủ kiên nhẫn cũng như tấm lòng để bước vào. Tớ khóc, khóc hàng đêm, khóc trong những cơn say và tớ nhớ cậu. Cậu giống như một liều thuốc xoa dịu cơn sốt của tớ khi tớ chỉ có một mình. Nhưng bây giờ tớ ốm, liều thuốc đó đã đi rồi, chẳng thể khỏi được đâu. Cậu đi mang theo cả trái tim tớ, mang theo cả mong muốn được hạnh phúc của tớ. Cậu đi cậu mang theo tất cả những gì tớ có.
Mẹ tớ muốn tớ phải lập gia đình cậu ạ. Mẹ tớ đã muốn tớ hãy chấp nhận người đó và lập gia đình càng sớm càng tốt. Tớ chống đối bà. Lòng tớ lạnh ngắt khi nghĩ đến những chuyện đó. Kể cả khi cậu còn ở bên tớ thì tớ cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện lập gia đình dù là với cậu. Tớ chỉ muốn yêu còn chuyện lập gia đình hãy để tương lai xa nào đó, tớ không muốn nghĩ đến. Mẹ tớ muốn tớ hãy kết hôn thôi. Tớ chống đối bà bằng cách chẳng trở về nhà nữa. Và tớ cần tiền, cần thật nhiều tiền để sống cuộc sống mà tớ muốn. Tớ phải sống cuộc sống mà tớ muốn, tớ không thể để bị cầm tù trong cuộc hôn nhân mà tớ chẳng có lấy một chút cảm giác. Dù sao thì tim tớ nó đã chết theo những bước chân rời đi của cậu rồi.

Tớ đã để cậu được bình yên với chữ "bạn"của cậu. Tớ đã chấp nhận việc cậu vì người khác mà sỉ nhục tớ. Tớ cũng chấp nhận cậu coi thứ tình cảm của tớ là rẻ tiền. Tớ chấp nhận tất cả rồi cậu ạ. Cậu cứ sống với thế giới của cậu đi. Cậu hãy cứ vui vẻ với thế giới của ai đó nữa đi. Thế giới của tớ cậu đã không muốn bước vào ngay từ đầu rồi thì giờ đây nó vẫn đóng chặt cửa để tự mình cào cấu mình. Tớ sẽ không bi quan đến mức muốn từ bỏ cả sự sống như những ngày qua nữa đâu. Tớ sẽ cố gắng chống lại số phận, tớ sẽ nắm lấy số phận trong tay mình. Rồi thì sẽ có ngày tớ độc bước trên con đường mà tớ đã muốn đi cùng cậu. Rồi thì sẽ có ngày tớ sẽ nhìn thấy cậu chung đường với người khác. Rồi thì sẽ có ngày tớ sẽ nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của cậu với chữ "bạn" của cậu. Rồi thì có một ngày nào đó tớ sẽ biến mất hoàn toàn khỏi thế giới của cậu. Chúng ta sẽ có một ngày chẳng chung một thành phố, chẳng vô tình nhìn thấy nhau. Rồi thì tớ sẽ lại sống với cuộc sống có bia làm bạn mỗi đêm khuya khi nhớ ai đó. Tớ sẽ lại sống với việc chỉ mìm cưởi chứ chẳng bao giờ nói câu gì. Tớ sẽ sống bằng tất cả sức lực mà mình có để kiếm tiền, để chịu trách nhiệm với những quyết định của tớ. Rồi thì tớ cũng phải rời đi!
C.P.H

Thứ Tư, 24 tháng 2, 2016

Từ lúc nào tôi đã quen với việc ngày ngày làm phiền một ai đó. Từ lúc nào tôi đã quen với việc có bất cứ điều gì khó khăn sẽ cố gắng nói với ai đó. Từ lúc nào tôi đã quen với việc trong lòng tôi chỉ có một mình ai đó. Từ lúc nào tôi đã biết mình chẳng còn là mình trước kia nữa.
Hạnh phúc mong manh
Có nhiều hơn một lần tôi muốn được hạnh phúc cùng với một ai đó. Tôi đã cố gắng gạt bỏ đi tất cả, tự trọng, xấu hổ chỉ để mong hạnh phúc với một ai đó. Người đó đến bên tôi trong những ngày thu rất đẹp. Người đó chở tôi đi trên con đường mà tôi đã có đến n lần đi một mình. Thì ra hạnh phúc chỉ có thế, chỉ cần là người đó thì dù là thế nào, ở đâu tôi cũng có cảm giác hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc nó mong manh lắm. Nó mong manh hơn cả những sợi lụa hay màng tơ nhện. Hạnh phúc nó chẳng có tên, chẳng có hình và nó chẳng lâu.


Tôi cứ ngỡ chỉ cần mình thật lòng thương, thật lòng yêu, thật lòng quan tâm thì một ngày nào đó người đó cũng sẽ thật lòng yêu, thật lòng thương và thật lòng quan tâm tôi. Tôi đã dành nhiều ngày tháng của mình chỉ để âm thầm yêu thương người đó, âm thầm mà chưa một lần mong muốn được đáp trả. Tôi đã ngỡ người đó đã thật lòng cùng mình, tôi cứ ngỡ tôi đã có được thứ mình muốn. Nhưng mà ở đời chẳng ai có thế cướp đi của ai cái gì. Tôi đã thèm muốn thứ của người khác, tôi đã cố tình giành lấy thứ của người khác và cái giá của tôi phải trả đó là sự dối trá.
Tại sao người lại dối tôi?
Tôi đã tự hỏi như thế bao nhiêu ngày từ lúc tôi biết người và cô gái của người ngày càng mặn nồng bên nhau. Tôi có làm gì sai sao? Đúng rồi tôi đã thèm muốn thứ của người khác và cuối cùng thì thứ tôi muốn đó đã, đang và sẽ mãi là của người khác chứ chẳng bao giờ là của tôi.
Cảm giác bị người mình yêu thương phản bội nó đau hơn vạn lần người đó rời đi, nó đáng sợ hơn vạn lần không được thấy người đó. Tôi đã tự cào cấu tâm trí mình nhiều ngày liền, tự ru lòng mình nhiều ngày liền rằng đó chỉ là hiểu lầm mà thôi. Nhưng không, đó chẳng phải hiểu lầm. Rõ ràng và rành mạch, người tôi yêu thương đã mang tôi ra làm một thứ thuốc thử với tình yêu của họ. Người tôi yêu thương bao lâu nay đã biến tôi thành thứ trò chơi mà trong trò chơi này tôi nhận hết chua cay. Người đó nhẫn tâm mang tôi ra làm trò tiêu khiển hay do tối đáng bị như vậy vì tội thèm muốn thứ của người khác?
Tôi thấy mình đau khổ đến cùng cực mỗi khi nghĩ đến điều đó. Tôi thấy giá như mình đừng có tồn tại nữa thì tốt biết mấy. Tôi cảm thấy thế giới này còn lại một mình tôi với nỗi đau mà bản thân không sao chữa lành được. Tôi chẳng biết mình phải sống thế nào cho đúng khi bản thân giống như con nhím bị nhổ hết gai. Tôi chỉ là một con nhím thu mình lại những năm tháng cuộc đời, rồi một ngày tôi nhổ hết những chiếc gai chỉ để mong gần người đó. Thế rồi thì người đó đã biến tôi thành một thứ trò chơi kinh tởm. Tôi chỉ còn lại những vết thương của mình, những chiếc gai đã nhổ chẳng thể mọc lại. Tôi đau đớn và hoang mang trước cuộc đời mình.


Mất đi người đó hay đúng hơn là chưa bao giờ có người đó với tôi không đau đớn bằng bị người đó mang ra làm trò thí nghiệm. Đến nằm mơ tôi cũng mơ thấy người đó đang hạnh phúc cùng cô gái ấy. Ừh nhỉ, họ là một đôi mà, họ đáng được ở bên nhau, tôi là thứ gì mà mong mà ngóng được hạnh phúc chứ?
Tôi cứ bước đi trên con đường của mình mà chẳng biết mình phải làm gì. Bảo tôi quên người đó đi ư? Làm sao quên được những điều người ấy đã làm với tôi. Nhưng bảo tôi nhớ người ấy ứ? Làm sao tôi có thể nhớ người đã đối xử với tôi như thế được? Tôi chẳng biết mình phải làm sao, chẳng biết thứ gì sẽ diễn ra tiếp theo trong cuộc đời tôi. Nhưng tôi đã chẳng còn tin vào thứ gọi là tình yêu ấy nữa, có thể tình yêu chỉ có với những người khác mà trừ tôi ra. Tôi chẳng đủ dũng cảm nắm tay ai được nữa. Tôi sợ, tôi sợ họ lại lừa dối tôi, tôi sợ họ lại mang tôi ra làm trò chơi. Với tôi mà nói trái tim tôi đã tan nát theo những dối trá của người đó rồi. Nó chẳng còn muốn điều gì từ hết thảy thế gian. Nó cứ thế đập để mà tồn tại.


Người ta nói hãy cứ cố gắng yêu thương hết mình đi rồi hạnh phúc sẽ đến với bạn. Người ta nói cứ cùng nhau trải qua sóng gió đi, hạnh phúc sẽ ở cuối con đường. Người ta là ai mà lại dám nói như thế? Hạnh phúc không có ở cuối con đường đâu. Hạnh phúc chỉ là một thứ con người ta ảo tưởng ra mà thôi. Tôi đã cố gắng, rất cố gắng. Tôi muốn làm tất cả cùng người đó. Tôi biết người đó khó khăn và tôi muốn cùng người đó trải qua khó khăn. Nhưng rồi thì sao? Ừh người đó khó khăn thật nhưng người đó chỉ muốn trải qua với cô gái của người đó thôi, không phải tôi.
Tôi chỉ là một kẻ đứng ở một góc nào đó nhìn theo thứ hạnh phúc mà họ có, còn tôi tan nát lòng khi nhớ về những điều dối trá. Tôi đã không dám mở mắt lúc nửa đêm mỗi khi giật mình tỉnh dậy, tôi sợ tôi lại vơ lấy điện thoại và gọi cho người ấy. Tôi đã ôm thật nhiều việc để không có thời gian nghĩ về người đó khi tôi đi làm. Nhưng mỗi khi màn đêm đến tìm, lòng tôi lại trống rỗng và mệt mỏi. Tôi muốn được người đó ôm vỗ về an ủi động viên. Tôi muốn được ngủ ngoan trong tay người đó. Tôi muốn được cùng làm những việc nhỏ nhặt thường ngày. Tối vẫn cứ muốn người đó ở bên tôi. Đúng như câu thơ của một ai đó " đúng hôm quyết tâm ghét/ Thì tim đòi bao dung". Dù sao thì tôi đã chẳng thể quên được người đó, dù sao thì tôi cũng chẳng có được hạnh phúc cùng người đó. Có chăng chỉ là một khoảng thời gian vá víu bên tôi của người đó. Tôi chỉ là tạm bợ cho những ngày không có cô gái đó. Dù sao tôi cũng chỉ là thứ người ta vất bỏ bằng một tin nhắn điện thoại. Dù sao tôi cũng chỉ nhận được lời xin lỗi chẳng biết thật lòng hay không bằng 2 ký tự. Dù sao thì với một kẻ thèm khát thứ của người khác như tôi cũng đáng nhận được như thế. Hạnh phúc không có ở cuối con đường, tôi không tìm kiếm nữa mà tôi sẽ cố gắng tồn tại cho đến khi nào tôi không còn muốn tồn tại nữa.
C.P.H

Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016


Em đâu có là gì trong nghiêng ngả tình anh
Là chiếc lá vàng hanh, sót trong mùa đông muộn
Đâu thể ở lại với cành, kể cả khi rất muốn
Huống hồ gì,
một tiếng,
yêu.
Em biết mà,
nước mắt em có đáng bao nhiêu
Và những điều em đau phả vào anh hời hợt
Hơn một lần em muốn mình bỏ đi, không một lời từ biệt
Nhưng rồi, lại thương.
Em đâu có là gì trong anh, giữa những ngã đường
Vấn vương một chút thôi, nhớ thương rồi quên lãng
Trái tim anh vẫn ở trọn bên kia dĩ vãng
Em lại ở tương lai
một cái níu tay
làm sao đủ khiến anh nhận ra hữu hạn của đời người.
Em đâu có là gì trong anh, giữa nước mắt và nụ cười
Em chắc đến mười mươi là vậy
Yêu thương cũng chỉ mình em giữ lấy
Mà chẳng hiểu sao
ở nơi nào
cũng thấy bóng anh.
Có lẽ là, do hạnh phúc mong manh
Em sợ tuổi trẻ mình qua nhanh
nên thương cuồng, yêu vội
Mà yêu thương thì làm gì có lỗi
Như anh yêu một người, người ấy chẳng phải em.
Một mối quan hệ không tên, mảng ký ức ướt mèm
Nước mắt em rơi cả những đêm anh gọi bảo rằng được biết em là may mắn
Biết để làm gì vậy anh
khi mà cách chia nhau bằng một đôi dấu lặng
Mỗi người, nặng một nỗi đau riêng.
Em đâu có là gì trong anh, ngay từ phút đầu tiên
Mà sao em lại chọn cách gắn liền cuộc đời mình
vào nhập nhằng tình cảm anh
giữa hai dòng quên nhớ
Người ta bảo anh tham lam, bỏ bên nào cũng đều không nỡ
Em vỡ lòng
ráp vần một chữ Quên
Chẳng thể thuộc được nên đành nhớ đến tận cùng.
Chúng mình, lạc một lối đi chung
ST

Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2016

Cậu à!
Đã rất lâu rồi tớ không được nghe giọng cậu nói, tiếng cậu cười nữa. Tớ rất nhớ, rất nhớ những gì thuộc về cậu. Nhưng nhớ thì nhớ vậy thôi tớ vẫn mỉm cười chúc mừng cậu. Tớ đã rất lo cậu chỉ biết đến công việc, biết đến những ước mơ và tham vọng của cậu mà quên đi mất yêu thương. Tớ rất lo nhưng giờ thì tớ yên tâm rồi.
Tớ trước đây đã nghĩ mình là một nữ phụ. Chúng mình ríu rít bên nhau nhưng tớ lại chỉ xếp sau một cô gái. Cô gái ấy lạnh lùng với cậu, thờ ơ với cậu vì cô ấy không tin tình cảm của cậu là thật. Đã từng có một thời gian tớ quay quắt trong những giằng xé của tâm hồn tớ. Tớ và cô gái đó cũng là bạn cậu ạ. Cũng như trước đây tớ với cậu cũng là bạn vậy đó. Một ngày đẹp trời cô ấy nói với tớ tình cảm của hai người và tớ đã nhận ra lúc đó mình chỉ là nữ phụ trong cuộc đời của cậu.
Một ngày đẹp trời nào đó cậu đến bên tớ đúng không? Tớ nhớ rất rõ rằng ngày đó tớ cũng giằng xé rất nhiều trước quyết định bước đi chung với cậu. Tớ đã phản bội lại người bạn đó và muốn được hạnh phúc cùng với cậu. Tớ cứ nghĩ tớ không phải là nữ phụ nữa, tớ đã là nữ chính trong cuộc đời của cậu.

Một ngày mưa cậu rời bỏ tớ với những lý do cũng như lúc cậu đến. Cậu nói mình chẳng hợp nhau. Cậu nói tớ không thể bước vào thế giới của cậu. Tớ không tin vào điều đó. Tớ tin rằng vì tớ còn yêu, vì tớ cần có cậu nên tớ sẽ cố gắng thật nhiều để được bên cạnh cậu. Tớ cố gắng nhiều hơn để thích nghi với những điều mà cậu đã từng nghĩ đến. Tớ đã học cả những trò game mà cậu đã, đang chơi. Tớ lang thang nhiều lần đến quán cafe cậu đã từng ngồi. Tớ bớt xem những bộ phim tình cảm làm lòng tớ hay mông lung. Tớ cố gắng thích nghi với công việc mà trước đó tớ chẳng thích thú vì nó có cậu. Tớ cũng xây dựng cho mình từng kế hoạch cụ thể để có thể thật tốt bước đi cùng cậu. Tớ đã âm thầm tìm hiểu thêm về con người của cậu, về những ước mơ và cả những sai lầm của cậu. Tớ cần cậu nên tớ không thể mất cậu. Tớ đã cố gắng rất nhiều vì tớ vẫn nghĩ cậu cũng như tớ, hai chúng ta đã yêu nhau và chúng ta có thể hạnh phúc bên nhau.
Nhưng tớ đã lầm rồi cậu nhỉ? Tớ đã sai rồi. Nữ phụ thì mãi mãi chỉ là nữ phụ, sao có thể sau một đêm mà thành nữ chính được. Tớ chỉ là một vai diễn phụ trong đoạn tình của hai cậu mà thôi.
Ngày cậu nói cậu sẽ không ở cùng thành phố với tớ nữa tớ đã rất muốn nhìn thấy cậu một lần dù là lần cuối. Nhưng ngày đó người cậu nhìn, người cậu gặp không phải tớ mà là cô gái đó. Khi cậu trở lại cũng vẫn là cô ấy cậu muốn nhìn, muốn thấy và muốn ở bên. Tớ hiểu rồi cậu ạ, tớ chỉ là nữ phụ mà thôi.
Sáng hôm nay cậu có biết tớ đau khổ đến thế nào không? Tớ nhìn cô ấy vui tươi, ríu rít hát ca mà tim tớ như bị ai đó bóp thật mạnh không thể thở nổi, đau đớn. Tớ có cảm giác tim tớ chỉ là đang thoi thóp đập, thoi thóp đập khi nhớ đến cả một khoảng thời gian cậu ở cùng cô ấy. Cậu biết không, nó đau đến mức tớ chẳng thể thở được, chẳng thể khóc được, chẳng thể cười được và chẳng thể cảm nhận được gì nữa.
Sau khi cơn đau ấy lên đến đỉnh điểm tớ nhận ra lòng tớ lại bắt đầu như trước đây - lạnh ngắt. Sau khi tớ thấy mình bình tĩnh hơn thì tớ bắt đầu đón nhận nó như một lẽ dĩ nhiên. Rõ ràng rằng cậu là của cô gái đó mà chứ có phải của tớ đâu mà tớ dám tham lam đòi có. Rõ ràng là cậu chỉ cần cô ấy mà chứ có cần tớ đâu mà tớ cứ cố chấp cố gắng. Cậu chỉ muốn ở cạnh cô ấy thôi chứ có phải tớ đâu mà tớ cứ chờ cứ đợi. Tớ phải tỉnh ngộ rồi nhỉ? Tớ phải kết thúc sự chờ đợi này, kết thúc làm phiền cậu, kết thúc hờn trách cậu để cậu bắt đầu hạnh phúc với cô gái ấy. Cô gái ấy là một người tốt cậu à. Cô ấy xứng đáng được hạnh phúc. Sóng gió của hai người là tớ nay đã qua đi rồi, cậu có quyền được hạnh phúc cùng cô ấy rồi. Tớ sẽ mỉm cười chúc phúc cho hai người. Lời chúc phúc của một nữ phụ. Tớ đã hết vai rồi cậu nhỉ và khi đã hết vai thì phải biến mất thôi. Tớ sẽ biến mất vì đến lúc nói lời chúc phúc của một nữ phụ rồi.

Nhưng cậu à!
Tớ vẫn muốn tham lam thêm một ngày. Tớ vẫn muốn tham lam thêm 24h có cậu. Tớ vẫn muốn cùng cậu trọn vẹn một ngày bên nhau, vui vẻ với những tiếng cười, những cái siết tay, những cái hôn và cái ôm thật chặt. Nói thật tớ vẫn mơ về một ngày như thế, một ngày chúng ta cuộn tròn trong chăn ấm ngủ một giấc thật no. Một ngày đó bắt đầu với những tiếng cười. Tớ muốn cùng lang thang trên một con đường với cậu. Tớ muốn cùng nấu bữa cơm, cùng ăn cơm và cậu sẽ là người rửa bát. Rồi chúng ta sẽ lang thang trong một rạp chiếu phim, lang thang trong một góc quan nhỏ với cafe. Buổi tối kết thúc với mấy bài hát nhẹ nhàng. Tớ vẫn tham làm muốn có thêm một ngày như thế.
Tớ biết cậu không muốn điều đó. Àh không là cậu muốn nhưng cậu muốn làm điều đó với cô ấy chứ không phải tớ.
Vậy thôi cậu cứ yên tâm hạnh phúc với cô gái ấy. Tớ sẽ không sao đâu. Từ bây giờ tớ sẽ sống tiếp theo cách của mình. Tớ sẽ lang thang một mình trên con đường tớ muốn đi. Tớ sẽ đạp xe thật nhanh giống như đang đua với cậu. Tớ sẽ ngồi im một góc nhỏ nhâm nhi tách cafe và một bản nhạc. Tớ sẽ tới rạp chiếu phim một mình và xem những bộ phim hành động. Tớ sẽ làm tất cả những điều tớ muốn như thể cậu vẫn bên cạnh tớ, đang cùng tớ làm. Vì tớ đã sống trong mơ quá nhiều rồi nên bây giờ cảm giác cậu ở cạnh đó đã trở nên thực ảo lẫn lộn. Chẳng sao cả chỉ cần tớ vẫn tốt là được đúng không? Tớ sẽ sống thật tốt, thật tốt cậu ạ.

Nhưng hiện tại cậu để tớ chìm trong những cơn say nhé. Chỉ cần có hơi men là tớ sẽ ngủ thật ngon. Chỉ cần có hơi men tớ sẽ thấy tim tớ vẫn còn đập dù cho nó đang bị bóp đến vỡ vụn. Tớ sẽ sống thật tốt sau khi tớ tỉnh những cơn say. Tớ sẽ cố gắng thật nhiều vì một người cứ ở trong lòng tớ là cậu.
Người ta nói yêu một người không có gì đáng xấu hổ, vì vậy tớ yêu cậu nhưng tớ cũng chưa bao giờ hi vọng có thể ở cùng cậu mãi mãi. Tớ yêu cậu, trước đây, bây giờ và sau này nữa. Và vì tớ yêu cậu nên khi vai của tớ kết thúc tớ phải biến mất để nhường sân khấu lại cho nữ chính thật sự của cậu. Tớ gửi tới hai người lời chúc phúc chân thành nhất. Tớ muốn cậu hạnh phúc và vui vẻ. Nữ phụ là tớ đây biến mất thật rồi. Hãy thật hạnh phúc với cô gái ấy nhé, cả hai xứng đáng được hạnh phúc. :)))
" Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây, tôi không hề trách đời hay giận người mau đổi thay"
Dương Tứ Bình

Thứ Tư, 17 tháng 2, 2016

Chi phí phá thai là bao nhiêu tiền? Đây là một trong những thắc mắc của nhiều chị em về phá thai. Phá thai là một trong những hành động gây ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe sinh sản chị em. Phá thai an toàn là lựa chọn của nhiều chị em khi có quyết định bỏ thai.
Chi phí phá thai có nhiều cách để tính, chưa có một cơ sở y tế nào có thể đưa ra một mức phí phá thai cụ thể, bởi lẽ:

Chi phí phá thai bao gồm: phí kiểm tra sức khỏe thai phụ trước khi phá thai, phí thực hiện tiểu phẫu; phí tiêu viêm sau phá thai và có thể có một số chi phí phát sinh.
Kiểm tra sức khỏe trước khi tiểu phẫu:
Để đảm bảo trong quá trình thực hiện tiểu phẫu không xảy ra bất kỳ biến chứng nào ảnh hưởng đến sức khỏe, bạn sẽ phải tiến hành kiểm tra: xét nghiệm máu, siêu âm,  điện tâm đồ,  khám phụ khoa ( niệu đạo, khí hư), chức năng gan, chức năng thận .... những xét nghiệm này hết sức nhanh chóng với chi phí hợp lý.
Chi phí tiểu phẫu phá thai:
Chi phí phá thai nhiều hay ít phụ thuộc vào phí tiểu phẫu. Chi phí tiểu phẫu phụ thuộc vào những yếu tố sau: kích thước thai, tuổi thai, sức khỏe thai phụ…dựa vào những yếu tố đó bác sĩ sẽ tư vấn phương pháp phá thai, mỗi phương pháp phá thai có chi phí khác nhau.
Chi phí tiêu viêm sau phá thai:
Quá trình phục hồi sau khi tiến hành tiểu phẫu là vô cùng quan trọng.. Nếu không được tiêu viêm hay bệnh nhân không nghỉ nghơi hợp lý sẽ gây ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe, dẫn đến di chứng. Chi phí tiêu viêm sau tiểu phẫu không cố định, phụ thuộc vào tình hình mỗi bệnh nhân. Có thể tiêu viêm bằng thuốc tiêu viêm hoặc truyền dịch.
Khi có quyết định phá thai chị em nên đến những cơ sở y tế chuyên khoa để được thực hiện một cách an toàn và đảm bảo hạn chế tối đa mức độ ảnh hưởng của phá thai đối với sức khỏe chị em.