Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016

- Người mà bạn nghĩ là sẽ ở lại bên cạnh bạn cả đời, hóa ra họ cũng chỉ là tạm thời dừng lại bên đời bạn rồi chờ đến đúng lúc sẽ rời đi.
- Chẳng ai sẽ là người cuối cùng xuất hiện trong đời bạn như bạn đã luôn nghĩ mỗi khi bắt đầu mối quan hệ yêu đương với một người nào đó.
- Bạn có thể trải qua rất nhiều mối tình, yêu rất nhiều người, nhưng chắc chắn chỉ có một người hoặc rất ít người đem lại cho bạn cảm giác tin tưởng vào tương lai của cả hai

- Thực ra ngay cả chúng ta cũng không thể yêu đối phương theo cách mình mong muốn, nói gì đến chuyện hy vọng đối phương sẽ yêu mình theo cách mình luôn trông đợi.
- Từ nay về sau khi yêu bất kỳ ai, miễn là khoảnh khắc hạnh phúc thì đều cần được trân trọng hết mức có thể.
- Người ta có thể mặc sức, tha hồ chỉ trích, xét nét chúng ta yêu đương thế này, yêu đương thế kia. Nhưng mọi chuyện diễn ra chỉ cần người trong cuộc hiểu và im lặng là được. Còn thiên hạ có ồn ào đến mức nào thì cũng mặc kệ họ. Chúng ta sống và yêu đương cho chính mình chứ không phải để chiều lòng thiên hạ.
- Yêu nhau bảy năm trời chưa hề tính đến chuyện tương lai, yêu nhau chỉ vài tháng nhưng đã dự định cuối năm sẽ đính hôn. Đó mới chính là chuyện tình yêu.
- Có những người yêu một người tận nhiều năm trời, nhưng cảm xúc không thể mãnh liệt bằng khi yêu một người khác dù chỉ mới có mấy ngày.
- Chúng ta học được cách nếu không thể cứu vãng hay níu kéo thì nên buông tay. Bản thân người níu kéo sẽ luôn là người chịu đau và tổn thương nhiều hơn cả.
- Yêu đúng người thực ra là chuyện ai cũng mong muốn, nhưng chúng ta thì lại không có quyền quyết định người mình yêu hiện tại có phải là đúng người hay không.
- Tình yêu sét đánh là có thật, chia tay sét đánh... cũng có luôn.


- Rất nhiều năm về sau khi nhìn nhận lại quãng đời yêu đương của mình, có vài người mình sẽ thấy nuối tiếc vì đã đánh mất, nhưng cũng có vài người khiến mình tự hỏi lại bản thân: "Tại sao ngày đó lại đi yêu đương một người như vậy nhỉ?".
- "Vĩnh cửu" là thứ rất khó tìm kiếm, còn "tạm thời" thì luôn luôn đầy rẫy.
- Tình yêu vốn chẳng tồn tại khái niệm đúng sai, chỉ có người ta chọn lựa yêu đúng hay yêu sai người.
- Khi yêu đều nên chừa lại trong lòng một chút hoài nghi. Chúng ta không thể tin tưởng ai đó một cách tối đa được. Vì ngay cả bạn cũng thường xuyên hoài nghi với những quyết định, lựa chọn của chính bản thân mình.
- Không có tình yêu nào là không dẫn đến sự nhàm chán nếu người trong cuộc không biết thay đổi hay cải thiện tình hình. Vì thế nên việc giữ lửa trong tình yêu là điều vô cùng cần thiết. Không biết giữ lửa, tình yêu sớm muộn cũng đều trở nên nguội lạnh và dẫn đến biệt ly.
- Trải qua nhiều mối tình, chịu nhiều tan vỡ, bạn học được cách không nghĩ quá nhiều hay đặt nặng vào vấn đề tương lai. Bạn chọn yêu đương thật mãnh liệt trong hiện tại và không quan tâm liệu mối tình mình đang sở hữu có sắp kết thúc hay không. Sống và yêu trọn vẹn trong từng khoảnh khắc chính là điều bạn hướng đến.

- Tình yêu sâu đậm nhiều hay ít căn bản là không liên quan gì đến việc bạn đã yêu một người bao lâu. Không phải cứ yêu lâu thì tình cảm sẽ nhiều và mãnh liệt hơn khi chỉ mới yêu một người trong thời gian ngắn.
Nguồn: facebook.com
Sau mỗi một cuộc tình là một sự trưởng thành. Đó là lúc chúng ta nhận ra hiện thực phũ phàng khác xa với huyễn ảo xúc cảm khi tình còn sâu đậm. Đó là lúc hiểu lầm, cãi vã, giận hờn, chiến tranh lạnh,… kéo chúng ta xa nhau hơn. Đó là khi chúng ta mỏi mệt, phát chán khi phải đối mặt với nhau, hoặc đau thương đến mức chỉ muốn tháo chạy khỏi mối quan hệ mà chúng ta đã từng rất bền chặt gắn bó. Em và anh dù có cho nhau bao nhiêu thời gian thì đáp án vẫn vậy, vẫn là tiếp tục làm tổn thương nhau.

Đó là lúc chúng ta nên kết thúc một mối tình, đã đến lúc phải chia tay nhau…



Thật sự là yêu nhau vất vả, chia tay lại càng khó khăn hơn.
Người ta vẫn học cách thứ tha, học cách trưởng thành, học cách trở nên tốt đẹp, nhưng hiếm ai học cách chia tay sao cho xứng với một mối tình tử tế, sao cho quay lưng đi có thể thẳng lưng mà không quá oán hận, để rồi không phải coi nhau như một người xa lạ để tặng nhau những lời cay nghiệt, không hay.

Thực ra, kể cả khi chia tay người ta vẫn có thể tử tế với nhau. Vẫn có thể thẳng thắn mà cùng nhau chấm dứt một – cách – người – lớn, chứ không phải tìm cách chạy trốn như một kẻ hèn nhát, hoặc vô trách nhiệm, một khoảnh khắc cạn tình là cứ thế mà ra đi.
Chúng ta, có lẽ ai cũng cần học cách chia tay giống những người trưởng thành, chia tay một cách tử tế.



Nghĩa là vẫn có trách nhiệm giảm bớt thương tổn cho đối phương khỏi dư âm những ký ức và thói quen trong quá khứ. Chúng ta hãy học cách nhìn vấn đề từ hai phía để hiểu đối phương đã phải trải qua những đau khổ thế nào để đi đến kết thúc. Và rồi chúng ta phải đủ sòng phẳng để “đường ai nấy đi” nhưng vẫn không mang lương tâm đi hết. Kết thúc rồi, tình yêu không còn, vẫn có sự quen thuộc ở lại. Tại sao không dành cho nhau những thanh thản của một chút cảm tình từ sự quen thuộc, để bước chân ra đi nhẹ nhàng hơn?

Oán hận càng chỉ làm cho chúng ta lâu quên được những – tháng – ngày – còn – yêu, càng không quên được đối phương, chứ chẳng bao giờ làm cho chúng ta sống tốt hơn người ta. Có những chuyện tình qua đi rồi nhưng người vẫn ở lại, thong thả với nhau chứ đừng gieo thêm ghét bỏ, dẫu sao cũng đã từng có một thời gian thân thiết như một phần cơ thể, chỉ vì không còn yêu nữa mà muốn loại bỏ ngay lập tức hay sao?
Bất cứ ai cũng cần học cách chia tay, học cách thật lòng giơ tay lên vẫy chào một đoạn tình đã đứt gánh nằm lại ở quá khứ, học cách chào một – người – lạ – từng – quen một cách chân thành để rồi không bao giờ biết đổ lỗi hoặc oán trách.

Chúng ta yêu như một người trẻ, nhưng hãy chia tay nhau như một người trưởng thành.

Chẳng sao cả nếu như một chuyện tình  không may đứt đoạn, nhưng hồi ức vẫn còn đó chẳng ai có thể đem đi xa. Vậy thì qua tất thảy dở dang, chúng ta hãy chỉ cần học cách nói chia tay nhau tử tế và chân thành…
Nguồn: Facebook.com

Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2016

Khi hiểu được câu yêu, câu thương là giả thì cũng đã quá muộn cho một lần đau đến rã rời. 

Cậu làm giả tình cảm của cậu cho tớ từ ngày đó đúng không? Đến giờ tớ đã bắt đầu hiểu những điều cậu nói một cách đầy đủ nhất. Tớ hiểu những lời giải thích ngày đó của cậu một cách đúng nhất. "Bọn tớ chẳng có gì", "Tớ nghĩ là họ hiểu lầm", "Tớ thấy họ hiểu lầm nên tớ tránh", "Tớ nghĩ để một thời gian cho họ hết hiểu lầm","Họ không bao giờ có được tớ như cậu đâu".
Bây giờ và sau này cậu lại sẽ giải thích như thế với người đó đúng không? Lại là không có gì, lại là không thấy hợp, lại là hiểu lầm đúng không? Và người đó chắc hẳn sẽ ngây thơ như tớ thôi, lại tin một cách ngớ ngẩn nhất.
Cậu à, giá mà ngày đó mọi người để lộ cho tớ biết những gì đã diễn ra giữa các cậu trước khi tớ để lòng tớ xuôi theo cậu thì có lẽ mọi chuyện với tớ, với cậu, với tất cả sẽ chẳng bao giờ diễn ra. Nếu như ngày đó tớ biết được những điều đó sớm thì lòng tớ sẽ mãi không giao động trước cậu dù cho cậu có biến tớ thành một cái gì đó để cậu bảo vệ và lo lắng. Cậu à, giá mà ngày đó hai người thành thật với nhau, hai người để tớ biết sớm hơn thì cậu mãi mãi chỉ là đồng nghiệp, là người yêu của bạn tớ. Cậu à, giá mà cậu và mọi người để tớ biết sớm hơn thì tớ sẽ không bao giờ làm người khác đau lòng và tớ cũng sẽ không bị cậu làm cho đau đến rã rời như thế. Cậu à, giá mà tớ biết chuyện trước cả khi cậu nắm tay tớ nhét vào túi áo và cười nhăn nhở bảo " để cho ấm " thì có lẽ tớ sẽ không bao giờ để mình phiêu lưu trong một cuộc chơi mà bản thân tớ hiểu rõ mình sẽ luôn bị tổn thương nhất.



Cậu à, giá mà cậu và người đó cứ đến với nhau mà đừng biến tớ thành người ở giữa, người thứ 3 thì mọi chuyện thật tốt. Tớ sẽ vẫn là tớ, lạnh lùng, bình thản và không màng thương yêu. Cậu à, giá mà mọi người để tớ biết sớm hơn cả khi cậu để tớ ủ ấm tay trong túi áo cậu ngày đông năm ấy thì có lẽ mọi chuyện với tớ sẽ không đi xa thật xa đến thế.
Cậu à, giá mà cậu đừng tỏ ra tốt với tớ như thế trước mặt một người mà cậu đã từng thương thì có lẽ với tớ mọi thứ sẽ không đi xa như thế. Cậu à, giá mà khi cậu quyết định đi xa với tớ, cậu đừng để tâm đến người đó sau lưng tớ như thế thì tớ sẽ không đau. Cậu à, cậu muốn giang tay ôm cả hai bọn tớ đúng không? Nhưng khi cậu hiểu cậu chỉ nên chọn một trong hai thì cậu chọn theo cái cách mà trước đây cậu đã dùng để chọn tớ.
Cậu à, sao cậu lại chọn tớ cho ngày đó? Sao cậu lại làm tớ thương cậu? Sao cậu có thể cùng lúc thương cả hai người? Sao cậu có thể thương một người khác ngay trước mặt người mình đã từng thương? Có lẽ, cái thương của cậu dành cho tớ là giả. Tớ hiểu rồi cậu. Cậu làm giả tình cảm của cậu cho tớ và cậu đã trêu đùa tớ một cách đau đớn nhất.
Cậu à, khi tớ biết tớ đã từng gây đau khổ cho người khác thì lòng tớ đau gấp bội lần. Cậu à, khi tớ nghĩ đến người nào đó đã từng vì thấy chúng ta mà đau khổ thì tớ lại thấy mình đau khổ đến rã rời. Vậy mà, cậu, cậu biết tớ đau khổ đến thế, cậu làm tớ đau khổ đến thế mà cậu vẫn không thấy sao nhỉ? Cậu chưa một lần thấy có lỗi khi làm người khác đau khổ đúng không? Cậu chưa một lần có lỗi khi thấy tớ đau đến muốn chết đi như thế đúng không? Vì với cậu, cậu đâu có cần những thứ không có giá trị. Tớ không có giá trị với cậu nên cậu chẳng cần phải nhăn mày khi làm tớ đau khổ đúng không? Cậu à, khi tớ thấy người khác đau khổ, lòng tớ còn thấy đau hơn. Khi tớ thấy cậu mệt mỏi tớ thấy mình mệt mỏi hơn. Khi tớ nghĩ đến ai đó đã từng đau khổ thì lòng tớ lại như chết đi. Vậy mà cậu, người đã khiến tớ đau đến rã rời vẫn vô tư nhỉ?
Cậu à, sắp thêm một mùa nữa đi qua. Chúng ta lại sắp xa thêm một mùa nữa. Mỗi mùa qua đi là những tháng ngày tớ hiểu những thứ cậu làm giả với tớ sẽ là những vết thương quá lớn. Cậu à, cậu đang hạnh phúc lắm đúng không? Cậu sẽ lại thắng trong trò chơi đó thôi. Một kẻ như tớ còn bị khuất phục thì một người đã từng vì cậu mà đau lòng chắc chắn cũng sẽ bị khuất phục.
Cậu vẫn dùng những bài cũ để làm nhỉ? Phải chăng đó là sức mạnh của cậu? Một mùa nữa sắp đi qua.
Hường Cao

Thứ Ba, 19 tháng 7, 2016

Vườn đào Nhật Tân là địa điểm chụp ảnh được nhiều người chọn lựa để thực hiện các bộ ảnh đón Tết. Năm nay, thời tiết ấm áp, nắng đẹp, hoa đào nở sớm, bởi vậy rất nhiều bạn trẻ cũng như gia đình nô nức tới vườn đào Nhật Tân "pose" ảnh. Hình ảnh mọi người mặc áo dài, mang đèn lồng, lì xì, câu đối đỏ tới tạo dáng trong không khí vui tươi làm người người, nhà nhà cảm nhận được Tết đã về rất gần.



Làng hoa Tây Tựu

Nằm ở huyện Từ Liêm, làng hoa Tây Tựu là làng hoa lâu đời nhất trong những làng hoa nổi tiếng ở Hà Nội. Đây là nơi cung cấp hoa thường xuyên cho Thủ đô, đặc biệt trong những dịp Tết đến xuân về.



Vườn hoa bãi đá sông Hồng

Vườn hoa bãi đá sông Hồng là điểm đến quen thuộc của những người yêu chụp ảnh ở Hà Nội. Giá vé vào cổng vườn hoa bãi đá sông Hồng là 30 ngàn/người, vé xe máy 5 ngàn đồng, thêm chi phí ăn uống, mỗi người tổng cộng chi hết khoảng 60 ngàn đến 100 ngàn đồng cho một chuyến chụp ảnh.

Vào mùa giáp Tết, rất nhiều loài hoa đua nhau khoe sắc ở nơi đây, như bách nhật, cải vàng, hồng leo, cúc, đồng tiền, mào gà, quất… và đương nhiên không thể thiếu hoa đào – loài hoa đặc trưng của mùa xuân.



Thung lũng hoa hồ Tây




Đây là địa điểm chụp ảnh được người Hà Nội vô cùng ưa chuộng trong thời gian gần đây. Giá vào cửa của thung lũng hoa hồ Tây là 50 ngàn đồng/trẻ em, 80 ngàn đồng/ người lớn, khá đắt, nhưng đúng là "xắt ra miếng" với rất nhiều bối cảnh đẹp lung linh và cực kỳ lãng mạn.

Thứ Hai, 11 tháng 7, 2016

Me,cũng đã lâu rồi con không về nhà. Bấy lâu nay con oằn mình gánh những lo toan, con gắng gượng với cơm, áo, gạo, tiền. Cũng thỉnh thoảng con thấy mình không chịu nổi và muốn bỏ về nhà. Nhưng con biết, lòng con không thuộc về nhà. 
Mẹ, đã lâu rồi con không được cười như những ngày ấy. Đã lâu rồi con không cười mẹ ơi. Con không có cái gì để vui, để buồn. Con không thấy gì cả mẹ ơi.

Đêm hôm trước con đã mơ một giấc mơ kỳ lạ. Con mơ thấy cậu ấy. Chúng con lại nắm tay nhau đi trên những đoạn đường xưa cũ, nhưng những câu chuyện đã có thêm một chút gia đình mình. Con đã kể cậu ấy nghe về mẹ, về nhà chúng ta. Con cũng đã nói với cậu ấy con không phải là người tốt, nhưng con cũng chẳng phải kẻ xấu xa. Con đã nói với cậu ấy rất nhiều về những gì con nghĩ, về tương lại, ước mơ và hoài bão. Con cũng kể với cậu ấy về mái nhà và những tiếng cười thơ dại. Trong giấc mơ ấy, con đã muốn có một gia đình đúng nghĩa. Nhưng giấc mơ đó kết thúc không trọn vẹn. Một ngày trong giấc mơ con đã không thể thức dậy, cậu ấy không thể tìm thấy con. Con lơ lửng giữa không trung và nhìn cậu ấy đau khổ đến rã rời. Lúc đó, dù chỉ là sương khói con cũng thấy đau đến rơi rụng. Thì ra chỉ là giấc mơ. Con cố gắng tỉnh giấc và an ủi mình đó chỉ là giấc mơ. Cậu ấy không đau khổ, cậu ấy đang rất hạnh phúc với "cô bạn" của chúng con. Cậu ấy đang có rất nhiều những lựa chọn. Cậu ấy đang rất vui vẻ và yêu đời, cậu ấy không biết con là ai. Thật may đó chỉ là giấc mơ. Con của mẹ vẫn ở đây, tồn tại và vô hình, vô vọng. 



Mẹ, con xin lỗi. Mẹ đã sinh con ra, nuôi dưỡng con lớn khôn, cho con ăn học bằng người nhưng con lại đi nhớ người khác nhiều hơn nhớ mẹ, nhớ gia đình mình. Con đã nhớ cậu ấy nhiều hơn nhớ nhà mình mẹ ơi. Con xin lỗi mẹ, mẹ ơi. Nhưng mẹ ơi, con muốn được chạy về và kể mẹ nghe về cậu ấy, muốn được mẹ động viên, vỗ về trước những vấp ngã đầu đời này dù con không còn nhỏ dại. Mẹ ơi con đã lầm lỡ yêu một người chỉ mong con ngừng thở. Mẹ biết không lời nhắn cuối cùng cậu ấy viết cho con " mày đang bị điên à, đừng làm phiền đến cuộc sống của tao". Thực ra con biết cậu ấy muốn nói " mày hãy cút đi", "Mày hãy đi chết đi", con biết điều cậu ấy muốn nói là như thế. Mẹ, con xin lỗi. Con đã mạnh mẽ, can trường đứng lên bằng đôi chân của mình mà chưa được một lần mẹ dìu đỡ, nhưng con lại ngã gục trước một người chỉ muốn con hãy biến mất khỏi cõi đời. Cậu ấy là gì thế mẹ ơi? Cậu ấy có trái tim không hả mẹ? Cậu ấy đã từng dặn dò con rất nhiều thứ, và cho đến bây giờ con vẫn miệt mài ghi nhớ và làm theo, vậy sao cậu ấy lại một chốc muốn con ngừng thở? 
Mẹ, lỗi của con sao? Con sai ở đâu hả mẹ? Con đã ước, giá mà cậu ấy mạnh mẽ, cậu ấy đủ trưởng thành cho con những lời từ biệt, những lý do thật tâm, dù đau, dù tàn nhẫn còn hơn giết con trong mỏi mòn.

Mẹ biết không, mẹ đã cho con một hình hài trọn vẹn. Con đã cho cậu ấy một tình đầu trọn vẹn. Con cho cậu ấy nụ hôn đầu tiên, cái nắm tay đầu tiên và cả những cái ôm đầu tiên. Con vỡ òa khi cậu ấy nắm tay con. Con những tưởng mình sẽ được giữ chặt trong đôi tay to và thô ráp ấy. Con yêu đôi tay ấy mẹ ạ, đôi tay ấy phủ hết lên đôi tay to xù xì của con. Đôi tay ấy che chở cho con. Con yêu đôi tay ấy một cách ngây thơ nhất. Nhưng đôi tay ấy bây giờ đang tìm kiếm những bàn tay trắng trẻo, những bàn tay dịu hiền và nõn nà, không phải một thứ xì xì như con. 



Mẹ, gần đây con thấy nhói đau mỗi khi con vô thức. Mẹ, con thấy hồn con lạc mất rồi. Con chẳng thấy vui, con cũng chẳng thấy buồn. Con chỉ thấy mình rỗng tuếch trước tất cả. Con thấy 2 cậu ấy vui vẻ cười đùa nhưng con cũng chỉ nhói lên một hồi rồi lại nhếch mép quay đi. Mẹ biết không, cái giây nhói lên đó, con tưởng con có thể chết đi được. Con cứ ngỡ con đã ổn trở lại nhưng hóa ra hồn con nó đã chết lặng. Mẹ, con đang ở đâu? Con đang làm gì? Con đang như thế nào? Mẹ ơi, con sợ buổi tối, con sợ bình minh, con sợ những ngày trôi qua. Nhưng con bất lực trước chính mình mẹ ạ. Con nhớ cậu ấy - người chỉ muốn con ngừng thở. Con tìm cậu ấy trong giấc mơ và yên tâm khi thấy được cậu ấy trong giấc mơ. Mẹ ơi, thời gian cứ thế trôi đi, đời người cũng nổi trôi nhưng còn con cứ mãi đứng lại đợi chờ. Mẹ ơi, con xin lỗi vì đã nhớ cậu ấy nhiều hơn nhớ mẹ và gia đình mình. Mẹ ơi, con xin lỗi nhưng con thật sự rất muốn làm điều cậu ấy mong muốn - ngừng thở. Mẹ, trong những giây phút này con chỉ muốn mình ngủ một giấc mãi mãi không tỉnh lại. Con thấy mình đang lơ lửng ở đâu đó. Con sẽ được thấy cậu ấy nhiều thật nhiều mà không khiến cậu ấy phiền lòng. Con sẽ lơ lửng đi theo cậu ấy mà không lo cậu ấy nhìn thấy. Mẹ con xin lỗi nhưng con mệt quá. Con chỉ muốn mình ngủ mãi mãi mà thôi. Mẹ, cũng đã lâu rồi con không về nhà.
Hường Cao