Thứ Năm, 26 tháng 5, 2016

Một mùa nữa lại đến, mình xa nhau đã được 2 mùa rồi anh. Anh còn nhớ em không? Không, anh không còn nhớ, em biết và em hiểu. Em còn nhớ anh, nhớ rất nhiều nhưng em không cố gắng gì nữa cả, em mặc kệ hết thảy rồi anh ạ.

Nắng tháng năm

Những ngày tháng năm, tháng của những trận nóng rồi sẽ đến và em sẽ lại một mình giống như trước đây lang thang hết góc này đến góc khác của khu đầm sen Hồ Tây. Anh không nắm tay em, không dắt em đi trên những con đường đó được sao? Em muốn đi cùng anh, lang thang cùng anh và được hạnh phúc một chút. Hạnh phúc nó mong manh lắm nên em chỉ cần và chỉ muốn một chút thôi. Như thế cũng không được hả anh?


Những ngày này em không còn sức khóc gào lên nữa, em chỉ thấy từ sâu trong hốc mắt mình vẫn đều đều chảy những giọt nước mỗi khi nhớ anh, mỗi khi thấy anh với ai khác. Em vẫn ngây thơ lắm, vẫn dại dột lắm anh biết không? Anh vất em lại rồi mà lòng em cứ chờ cứ đợi, hẳn là quá ngây ngốc rồi.
Anh à, anh muốn ăn gì cho cơm tối em sẽ nấu cho anh? Anh à, anh muốn nằm nhà vừa uống cốc trà vừa đọc sách không em sẽ cùng anh làm? Anh à, anh có thấy kiếm tiền vất vả quá không, em sẽ cùng anh kiếm? Anh à, anh có thấy khó chịu với một mối quan hệ nào không, em sẽ cùng anh chia sẻ? Anh à, anh có nhớ em không? Em nhớ anh!
Nắng tháng năm đấy và lại thêm một mùa nữa mình xa nhau. Anh yên tâm với cuộc sống không có em quấy rối rồi đúng không? Nhưng anh à, em không nhớ bất kỳ số nào của ai nữa cả, kể cả số của mẹ em. Nhưng em nhớ số của anh. Nó khắc sâu vào trong đầu em và cứ thế nhớ. Anh à, nếu một ngày nào đó, vào một giờ rất muộn có thấy em gọi thì hãy bắt máy nhé. Vì biết đâu lúc đó em đang ở một nơi nào đó không tìm được đường về. Vì biết đâu đó là lần cuối cùng em có thể gọi được cho ai đó. Cuộc đời này ngắn lắm nên biết đâu đó là những lời cuối cùng của em thì sao? Anh à, anh ổn đúng không? Nắng tháng năm thiêu đốt em giống như sự lạnh lùng của anh giết chết em vậy.
Hường Cao
Categories:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét